Tìm kiếm Blog này

30 tháng 12, 2011

EM YÊU HÀ NỘI (Tiếp theo)

PHẦN XI

CHIM CU GÁY

      Ôi! một chú chim gáy thật tuyệt, chắc chú gáy thì hay phải biết. Tôi liền mang lên nhà và treo chiếc lồng chim lên cửa sổ phòng tôi. Từ hôm đó trở đi, tôi coi chú như một người bạn tốt vậy. Hàng ngày, những lúc rảnh rỗi, tôi thường ngồi trò chuyện với chú, cho chú ăn và lấy nước cho chú uống. Đến chiều, tôi đưa chú ra vườn để hít thở không khí ngoài trời, tắm nắng và vui chơi thỏa thích cùng cỏ cây hoa lá. Tối đến tôi đưa chú vào nhà kẻo đêm xuống, chú sẽ bị lạnh và có thể ốm. Đôi khi, mẹ thường bảo tôi là vụng về nhưng khi tôi chăm sóc chú chim gáy này thì cũng không đến nỗi đấy chứ - Tôi thầm nghĩ vậy. Ngày tháng cứ dần trôi qua, và thế đã được hai tháng kể từ khi chú đến ở nhà tôi. Có tin vui hay chuyện buồn tôi đều kể cho chú nghe. Chú nhảy nhót ca hát thay cho những lời chúc mừng mỗi khi tôi có chuyện vui, nhưng những khi tôi có chuyện buồn thì chỉ cần nhìn ánh mắt của chú là tôi đã cảm nhận được những gì chú giành cho tôi mặc dù chú không thể nói để tôi hiểu được. Và tới một hôm, chuyện không may xảy ra với chú chim gáy. Vào một buổi chiều, khi tôi đưa lồng chim ra vườn thì lạ thay lông đuôi của chú đã bị rụng hết, tôi vô cùng lo lắng mặc dù chú vẫn có thể bay nhảy được. Và đến tối thì…Chú chim gáy đã không còn nữa. Mắt tôi nhòa đi và không tin vào mình nữa. Lúc đó, tôi đứng lặng đi nhưng chị tôi kêu lên: “Ôi! Chú chim gáy nhà mình làm sao thế kia, tôi liền bỏ chạy lên gác, tôi cố kìm nước mắt mà không sao làm nổi. Đêm hôm đó, hình ảnh của chú chim gáy luôn xuất hiện trong đầu tôi. Tới sáng, tôi cùng chị ra vườn tiễn chú chim Gáy về nơi an nghỉ cuối cùng ở dưới gốc cây lan để cứ đến mùa hoa là cây lan sẽ tỏa hương thơm ngào ngạt khắp vườn, để cây lan mau lớn sẽ rủ vào phòng tôi, cùng tôi trò chuyện. Và cũng dể tôi coi cây lan như một phần của chú chim cu Gáy, đã từng là người bạn thân thiết của tôi. Cho dù cây lan không thể thay thế hoàn toàn được. Hàng ngày, tôi luôn ngồi ngắm chiếc lồng nhớ lại hình ảnh chú chim Gáy đã cùng chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống càng khiến cho tôi xúc động và chỉ có một điều ước, đó là vào một ngày nào đó chú chim Gáy sẽ quay trở lại làm bạn với tôi. Tôi luôn mơ ước tới cái ngày đó, cái ngày dù chỉ trong tưởng tượng.
                                                                                         ĐỖ THÙY LINH


CHƠI ĐỒ HÀNG

Hôm nay bé ốm
Bé nghỉ ở nhà
Trán như lửa đốt
Nóng bỏng hơi người                    

Chị muốn em vui
Làm nàng công chúa
Mang trái ngọt thơm
Em ăn cho mát

Chị làm ô tô                          
Pin pin qua phà
Chở bé về nhà
Vui mừng ăn Tết

                                                                          Mắt em mở tròn
                                                                          Môi cười khúc khích
                                                                          Vẫy tay em nói
                                                                           Pin pin pin pin

Chị làm cô giải phóng
Em làm thương bệnh binh
Bế em lên gường nằm
Đeo ống nghe khám bệnh

                                                                  Em giả nghiến răng chịu
                                                                  Trán nóng hơi lửa bỏng
                                                                  Lấm tấm hạt mồ hôi
                                                                  Trong cơn mê em vẫy
                                                                  Pin pin – ô tô phà…
                                                                            
                                                                             HUỲNH PHƯỢNG HOÀNG
      

CÔ CHỦ VÀ MIU CON

     nhà kia có chú mèo mà em rất thích. Chủ của chú mèo đó là cô bé cáu kỉnh tên là Hương. Con bé đó suốt ngày hành hạ chú Miu tội nghiệp.

    “ Miu ơi! Ra đây chơi với chị nào”. Em gọi Miu ra. Em vuốt ve Miu, âu yếm nó. Miu thì nhắm mắt lại, tận hưởng những phút giây hạnh phúc hiếm hoi đó. Chợt có tiếng gắt gỏng: “Con Miu đâu rồi! Ra đây nhanh lên không thì bảo”. Miu cứ ôm lấy em, đôi mắt sợ hãi nhìn về cô chủ “dễ thương” của nó. Con bé từ trong nhà chạy ra giằng lấy miu mang vào nhà. Miu quay lại nhìn em với sự buồn rầu. Nó vẫy gọi em tới khi cánh cửa đóng rầm lại. Trong một đêm mưa rét, sấm nổ rung trời, chuyển đất, em bỗng nghe thoang thoáng đâu đây tiếng kêu cứu của ai đó. Em ra mở cửa, mở xem thì chẳng thấy ai. Em cúi xuống thì thấy Miu đang run lên cầm cập. Em bế Miu vào nhà, ủ ấm cho chú. Miu ngủ ngon lành đến tận sáng. Em mang Miu trả thì Miu nhất định không chịu đi. Miu chạy vào nhà đứng vẻ mặt không muốn đi. Lúc em đi học về ngang qua nhà cái hương thì thấy nó đang ủ rũ. Nhì em cái hương chạy tới hỏi và tâm sự
- Cậu có thấy con Miu nhà tớ đâu không? Suốt từ đêm qua nó không có nhà.
Rồi bạn lại nói:
-  Chỉ tại mình mải xem phim quên mất Miu vẫn ở ngoài sân. Cả đêm mưa to hôm qua không biết nó đi đâu, tội nghiệp nó quá.
    Em an ủi hương và ra về. Vừa bước chân đến cửa Miu đã lao đến ôm lấy em vì mừng. Chợt một người nữ xuất hiện giữa mắt Miu, đó là Hương. Em đã nói hết cho Hương biết. Miu nhìn thấy Hương vẻ vừa mừng vừa sợ. Mừng vì đã gặp lại chủ. Sợ vì bị như đêm qua.
-  Miu ra với cô chủ đi, cô chủ của em yêu mến miu lắm, sẽ không làm Miu buồn nữa đâu.
     Mắt Hương nhòa đi, dang tay ra đón chào Miu. Miu đầu tiên thì rụt rè, sau sung sướng lao tới cô chủ của mình.
      Hương bế Miu lên tay, vui vẻ ra về. Thế là từ bây giờ, em sẽ tự hào khi nghĩ và kể cho mọi người nghe về chuyện của hương và Miu nữa.
                                      

ĐI CHỢ CHIỀU BA MƯƠI

Mưa phùn lất phất bay
Hai mẹ con đi chợ                            
Chợ nhiều thứ làm sao
Mùa xuân về lộng lẫy
Mâm quất quả vàng tươi
Gánh chuối vàng trứng cuốc
Mộc nhĩ dỏng cao tai
Phật thủ chụm bàn tay
Miến gọn gàng từng bó
Bóng vàng rực đứng cười
Thấp thoáng đằng kia nữa
Những bó hương đỏ tươi
Gánh bưởi đẫm nước mưa
Quả xanh tròn lông lốc
Các anh gà trống hoa
Ngơ ngẩn nhìn trời đất
Bó hoa làng Ngọc Hà
Tím mượt Vi-ô-lét
                                  NGUYỄN MINH TÂM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét