Tìm kiếm Blog này

30 tháng 9, 2012

VĂN TUỔI THƠ VỚI VIỆC PHÁT TRIỂN NĂNG LỰC CẢM THỤ VÀ SÁNG TÁC THƠ CHO THIẾU NHI



   Tuổi thơ là một giai đoạn quan trọng của quá trình hình thành năng lực văn học, trong đó có năng lực cảm thụ và sáng tác thơ cho mỗi người. Muốn tạo nên một nền tảng vững vàng cho sự phát triển năng lực đó ở các giai đoạn tiếp theo, không lúc nào tốt hơn khi vào giai đoạn này, những người có trách nhiệm và tâm huyết phải tiến hành các biện pháp tích cực nhằm thúc đẩy sự phát triển năng lực cảm thụ và sáng tác thơ cho thiếu nhi.
     Tại sao chúng tôi đặt vấn đề cảm thụ trước sáng tác? Bởi muốn sáng tác được, trước hết người sáng tác phải biết cảm thụ. Có thể chưa thật rành rẽ, nhưng ngay từ khi được tiếp xúc với thơ ca, các em cần nhận biết được (có thể chấp nhận ở mức cảm tính) rằng đâu là những câu thơ mình yêu thích, vì sao mình thích. Chúng ta cũng cần xác định rõ hơn mối quan hệ tương hỗ, biện chứng giữa cảm thụ và sáng tác. Phát triển năng lực cảm thụ thơ cho học sinh tức là tạo ra một công chúng thơ ca rộng rãi và có tri thức, có nhu cầu và yêu cầu thẩm mĩ cao. Lực lượng công chúng thơ ca có số lượng lớn và chất lượng cao ấy sẽ tạo nên động lực mạnh mẽ thúc đẩy lực lượng sáng tác phải luôn luôn cố gắng sáng tạo, cách tân hình thức thể hiện. Ngược lại, phát triển năng lực sáng tác thơ cho thiếu nhi cũng tức là đào tạo nhằm có được những nhà thơ lớn trong tương lai, có khả năng làm thay đổi diện mạo của nền thơ ca dân tộc, khẳng định rõ hơn vị trí của thơ ca dân tộc trong các nền thơ ca lớn trên thế giới.
Để phát triển năng lực cảm thụ thơ cho thiếu nhi, chúng tôi đã đưa ra những định hướng tổ chức nội dung sau:
Thứ nhất, khai thác vẻ đẹp của những áng thơ hay trong chương trình - sách giáo khoa Tiếng Việt tiểu học. Điều này vừa thiết thực - giúp học sinh nắm tốt hơn giá trị nghệ thuật của những tác phẩm văn chương trong chương trình - sách giáo khoa. Có thể có người đặt câu hỏi: Điều đó có khác gì với bài giảng của giáo viên tiểu học trên lớp? Thơ ca nói riêng, văn học nói chung bao giờ cũng lấp lánh nhiều tầng nghĩa. Chúng tôi mang đến cho các em những cách cảm nhận mới. Hơn thế, cách tạo nên hiệu quả cảm nhận mà chúng tôi tiến hành không phải là một sự áp đặt, mà được dẫn giải, gợi ý bởi những nhà thơ, nhà giáo có uy tín.
    Thứ hai, giới thiệu với các em những áng thơ hay dành cho thiếu nhi không có hoặc đã từng có trong chương trình - sách giáo khoa tiểu học. Việc giới thiệu này cũng được thể hiện dưới một hình thức hấp dẫn.
    Thứ ba, chúng tôi tổ chức những bài viết khai thác sự kì thú của ngôn ngữ trong những bài thơ hay qua những hình thức như chọn từ cùng nhà thơ, so sánh cùng nhà thơ, vẽ tranh cùng nhà thơ… Không diễn giải dài dòng, trọng tâm của những bài này là chỉ đi vào những điểm sáng nhất về ngôn ngữ thơ. Có lẽ vì thế, mỗi bài viết như thế này luôn được hàng trăm em gửi bài trả lời tham dự hoặc nói lên sự thích thú của mình. Các thầy cô giáo cũng từ đó có thêm tư liệu trong việc hướng dẫn các em học phần thơ tốt  hơn        
      Thứ tư, chúng tôi tổ chức cho các em tập làm các nhà phê bình bằng cách gợi dẫn cho các em viết những bài viết ngắn với nội dung nhận xét, bình luận các bài thơ của các nhà thơ cũng như của các bạn học sinh được giới thiệu trên Văn tuổi thơ.
     Thứ năm, chúng tôi tổ chức các bài viết nói về thành tựu sáng tác của các nhà thơ viết cho thiếu nhi hoặc kể nhiều giai thoại về cuộc đời các nhà thơ nổi tiếng. Từ đó các em thêm yêu mến nhà thơ, yêu thơ ca hơn.
     Để phát triển năng lực sáng tác cho thiếu nhi, chúng tôi chủ trương:  
      Thứ nhất, đăng tải những sáng tác thơ hay của học sinh tiểu học. Thông qua nguồn bài vở do giáo viên các trường tiểu học cung cấp cũng như qua con đường thư từ các em học sinh tự gửi. Được biết, hiệu quả từ việc giới thiệu sáng tác thơ của thiếu nhi như thế này rất cao. Các em có bài được đăng vô cùng hào hứng, thích thú; các em chưa có bài đăng lại coi đó là một mục tiêu để mình phấn đấu. Có thể nhận thấy, từ khi ra đời, Văn tuổi thơ đã tạo nên được một động lực, một phong trào sáng tác thơ hết sức sôi nổi trong học sinh các trường tiểu học.  
      Thứ hai, chúng tôi đã mời những nhà thơ nổi tiếng có kinh nghiệm sáng tác viết những bài hướng dẫn các em cách làm thơ với những thao tác cụ thể như: tìm tứ thơ ra sao, chọn từ thế nào, đặt câu, tạo vần thế nào cho nhuần nhuyễn, uyển chuyển... Điều thuận lợi là, trong chương trình sách giáo khoa hiện nay cũng có phần hướng dẫn các em làm thơ. Với mảng nội dung này, Văn tuổi thơ đã cung cấp một cơ sở khoa học quan trọng giúp cho những em có năng khiếu có phương tiện tư duy, phát triển khả năng sáng tác của mình. 
   Người Việt Nam vốn có truyền thống làm thơ, yêu thơ. Chúng ta lại có không ít các nhà thơ lớn được bạn đọc nhiều nước trên thế giới biết đến. Tuy nhiên, cũng không thể không nhận thấy rằng, các dòng thơ lớn của chúng ta đều đi sau các dòng thơ có khởi phát từ các nền văn học trên thế giới. Thơ Mới với thơ Pháp, thơ phương Tây và thơ Đường hồi đầu thế kỉ XX là một ví dụ. Chính bởi thế, chúng ta cần tập trung bồi dưỡng nhiều hơn nữa năng lực cảm thụ và sáng tác thơ ca cho thế hệ trẻ ngày hôm nay, để chúng ta có thể hi vọng, tin tưởng nhiều hơn về một nền thơ ca hiện đại, sánh bước cùng các nền thơ ca lớn trên thế giới. 
                                                           TS. Nguyễn Văn Tùng
                               (Nguồn: Trích tham luận tại Hội thảo Thơ thiếu nhi hiện nay)

 
HOA DẠ HƯƠNG

Đêm nay lắng sâu không gian                
Vòm sao xanh nhấp nháy
Bỗng như vừa thức dậy
Cùng lời ca dạ hương

                                                      Hương không là âm thanh
                                                      Mà làm im tiếng dế
                                                      Mà lại dừng nhịp thở
                                                      Âm thanh của đất trời

Hương không là màu sắc
Mà êm dịu trắng trong
Mà làm xanh cảnh vật
Trong ánh trăng ánh vàng

                                                      Hương bay từ vườn ai
                                                      Lặng lẽ theo gió chờ
                                                      Đọng nụ cười môi nở
                                                      Mơ ngủ giữa sao đêm

Hương bay từ vườn ai
Mà giữa đêm tăng tỏ
Chưa một lần gặp gỡ
Bỗng thấy tràn sắc hoa…
                                                                             NGÔ HUY NAM THÁI – 13 TUỔI


CHƠI ĐỒ HÀNG

Hôm nay bé ốm
Bé nghỉ ở nhà
Trán như lửa đốt
Nóng bỏng hơi người

                                                                Chị muốn em vui
                                                                Làm nàng công chúa
                                                                Mang trái ngọt thơm
                                                                Em ăn cho mát
Chị làm ô tô
Pin pin qua nhà
Chở bé về nhà
Vui mừng ăn Tết

                                                                Mắt em mở tròn
                                                                Môi cười khúc khích
                                                                Vẫy tay em nói
                                                                Pin pin pin pin

Chị làm cô giải phóng
Em làm thương bệnh binh
Bế em lên gường nằm
Đeo ống nghe khám bệnh

                                                        Em giả nghiến răng chịu
                                                       Trán nóng hơi lửa bỏng
                                                  Lấm tấm hạt mồ hôi
                                                    Trong cơn mê em vẫy
                                                  Pin pin – ô tô phà…
                                                              
                                                                                       HUỲNH PHƯỢNG HOÀNG – 12 TUỔI



NGƯỜI BẠN MỚI

     Đầu học kỳ II, lớp tôi có một người bạn mới.. Cậu ấy tên là Nam, từ quê lên, bước chân chân vào lớp, Nam đã thấy tứ phía nổi lên tiếng xì xào. Lũ con gái cười khúc khích, trong đó có tôi. Mọi người thì thầm chê Nam hết mọi khoản: mái tóc xù mì xơ xác, cháy đen; người khẳng khiu như cây củi. Không ai chịu cho cậu ấy ngồi cùng bàn. Cuối cùng, Nam phải ngồi một mình ở cuối lớp.

    Thật trùng hợp, Nam sống cùng tập thể với tôi. Nhà cậu ở ngay dưới căn nhà tôi đang ở. Việc chạm mặt với cậu ta hàng ngày làm tôi bực mình và tôi bắt đầu ghét Nam mặc dù cậu ta chẳng động gì đến tôi. Nam chỉ sống trong vỏ ốc của riêng mình, ít khi nói chuyện với người khác, ai hỏi gì cũng ậm ừ cho qua. Tôi bắt đầu nghĩ chọc tức Nam cho bõ ghét. Nhiều lần tôi đã thấy mình thật quá quắt nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt tối thui của cậu ấy, tôi lại thấy ghét. Mỗi lần tôi ra lan can phơi quần áo. Nam cũng thò đầu ra lan can nhà mình để với chiếc lồng chim sáo. Nhìn thấy Nam, tôi chạy vội vào trong nhà, bê nguyên chậu nước giặt đồ trút xuống. Bị bất ngờ, Nam buông lồng chim ra, chú chim nhỏ cùng chiếc lồng rơi xuống sân. Tôi giả vờ vô tình xin lỗi rối rít rồi quay vào, cười hỉ hả trong bụng với sự “vô tình” ác ý của mình mà không thèm để ý nạn nhân ra sao. Hôm sau, hôm sau nữa không thấy nam đi học, tôi bắt đầu lo lắng về trò đùa của mình. Tròn bữa cơm trưa, ba chợt nói:
- Tội nghiệp  thằng bé ở nhà dưới, nó mới từ quê lên. Mới tí tuổi đầu đã mồ côi cha mẹ. Chú nó thương tình nên đưa lên dạy nuôi. Suốt ngày chỉ quanh quẩn với con chim sáo chú nó bảo thế! Mà con chim sao bỗng dưng lại chết, chỉ ngã một cái đấy thôi. Thằng bé buồn phát ốm, phát sốt đùng đùng…
   Tôi chợt giật mình. Thì ra tôi đã làm một việc ngu xuẩn. Tôi làm chết con sáo, người bạn duy nhất của cậu ấy. Đã vậy ở lớp tôi còn hắt hủi, nói xấu cậu ấy. Bây giờ tôi thấy hối hận vô cùng.
    Hai ngày sau, Nam đi học lại. Cậu ấy vụt nhanh qua chỗ tôi, đôi mắt sợ sệt nhìn xuống dưới đất. Cuối giờ, tôi đến bên Nam rụt rè:
- Nam này!
   Thế là Nam giật mình đánh rơi cái chổi, quay lại lắp bắp:
- Mình xin lỗi…
    Tôi nói:
- Sao Nam lại phải xin lỗi! hòa mới là người phải xin lỗi Nam, Hòa đã đùa thật ác ý….
    Nam nhìn tôi ngạc nhiên, sung sướng:
- Không sao mà!
    Tôi cảm ơn Nam và thầm hứa sẽ là người bạn tốt thay con sáo nhỏ đáng thương, an ủi giúp đỡ Nam. Con người có thể nào sống mà không có tình thương yêu? Nhất là tình thương yêu bạn bè…

                                                                TRẦN THỊ MỸ HẠNH   
                                                                         LỚP 7/2  – THCS LÊ QUÝ ĐÔN TP. HẢI DƯƠNG
                                                                                            NĂM HỌC  2004 - 2005    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét