GIÓ
Sáng nay trời trở gió. Thời
tiết dạo này thay đổi như chong chóng . Ngoài đường những chiếc lá khô lăn lông
lốc trên mặt đường, vang lên những tiếng kêu tanh tách. Gió quay cuồng. Những
chiếc xe đạp nhích lên khó nhọc. Gió càng lúc càng mạnh.
Rầm!... chiếc xe thồ gạo đột nhiên chững
lại, rồi đổ kềnh xuống mặt đường. Những hạt gạo nhỏ, trắng từ từ tuôn vãi, bị
gió hất tung, bay dáo dác. Cô gái cuống quýt, bịt tay vào chỗ rách vụng về dựng
xe dậy. Rầm! chiếc xe lại đổ nhào. Cô gái như sắp khóc. Bao gạo có vẻ vơi vơi.
Những tiếng cười rộ lên của vài cậu choai choai và ánh mắt ái ngại của một vài
người qua đường.
Gió lại thổi! Tiếng cửa sắt cót két của
nhà bên đường vang lên. Một cô bé chạy xộc ra, tay chắn vào chỗ rách của bao
gạo rồi cố hết sức cùng cô gái nâng xe
Chiếc xe đi xa dần rồi khuất hẳn. Chiếc nón
trắng của cô bán gạo như chực lật nhào xuống đất
Một cô bé cũng trạc tuổi từ ngôi nhà đó
chạy ra, giọng choe chóe:
- Ấy chỉ vẽ chuyện!
Chẳng quen biết gì mà cũng chạy ra. Rét mướt thế nay…Thôi, vào đi
Cô bé cười cười theo bạn vào nhà.
Cô bé cười cười theo bạn vào nhà.
TRẦN ÁNH PHƯƠNG
LỚP
9E – THCS NGUYỄN TRƯỜNG TỘ
NĂM HỌC 1998 – 1999
CHUYỂN MÙA
Trời
vần vũ chuyển cơn mưa cuối hạ,
Gửi
vào lòng thu đang chầm chậm tới gần.
Phút
giao mùa đang trầm lắng mêng mông,
Nghe
thu lạnh, thấm vào trong lá cỏ…
Bản
hòa tấu nào nghe xôn xao phố xá!
Có
tiếng chim khe khẽ gọi nhau
Tiếng
lá nhỏ lạc giữa chiều sâu
Len
lỏi giữa gió giao mùa vồi vội…!
TRẦN ÁNH PHƯƠNG
LỚP 9E – THCS KIM LIÊN
NĂM
HỌC 1998 – 1999
NÓ VÀ CÔ BÉ ĂN XIN
Giáp
tết, nó cùng mẹ đi chợ. Tết đến rồi, mẹ phải mua nhiều thức ăn dự trữ cho mấy
ngày.Vào chợ nó thích lắm, không khí xuân tràn về náo nức hiện lên tươi sáng
trong ánh mắt mỗi người.
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgAM4GjcgciNDUxynnoKCaBbmILbuTaYXg-AMe1ETWoEE2SZM-yDY78pC76RmJWRcwgVhaHHLQmWSeTlfJQoyYpTcYFb8UfDE8wXA6T_eoh9sFDIlghInl0olgoRzaklS4EgQZDE7eQUj4/s320/134.jpg)
Ra đến cổng chợ, nó đứng chờ mẹ lấy xe và
tưởng tượng đến việc thưởng thức từng miếng bánh rán nóng, thơm ngậy. Chợt nó
thấy một cô bé gái ăn xin ngồi co ro trong bộ quần áo rách rưới ngay bên cổng
chợ. Cô bé ngước nhìn nó với đôi mắt ngây thơ, tội nghiệp. Bỗng dưng nó cảm thấy
khóe mắt cay cay. Nó đưa bé gái chiếc bánh mẹ thưởng mà nó chưa kịp ăn. Cô bé
nhìn nó với lòng biết ơn. Nó mỉm cười với cô bé…nhưng rồi chợt nghĩ, liệu em bé
có được ăn một cái Tết như nó nghĩ không nhỉ?
Trời không mưa, sao nó thấy mắt ươn ướt…
NGUYỄN NHƯ TRANG
CLB VĂN HỌC – CUNG THIẾU NHI
MÙA HÈ Ở QUÊ EM
Sân đình rộn rã tiếng ve
Ngoài cây râm bụt chích chòe kêu vang
Phượng kia khoe sắc đỏ làng
Kẽo cà tiếng võng đưa ngang trưa hè
Nắng vàng đốt lửa lập lòe
Con chim đậu xuống cành tre xanh rờn
Hoa sen tỏa ngát hương thơm
Chú chuồn kim nhỏ chập chờn bờ ao
Ngọn tre càng với càng cao
Vẳng qua tiếng hát xôn xao đất trời
ĐỖ KIỀU ANH – 11 TUỔI
ĐỖ KIỀU ANH – 11 TUỔI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét