Những
ai quan tâm tới nền văn học Việt Nam hiện đại, hẳn đều biết tên tuổi
nhà thơ Phạm Hổ. Ông là một nhà thơ chuyên viết cho thiếu nhi. Phạm Hổ chọn con
đường đi vào thế giới tâm hồn trẻ thơ, ông đã có tiếng nói riêng và tình cảm
đặc biệt dành cho thiếu nhi.
Với lòng yêu trẻ, yêu con người và cuộc sống
thật đôn hậu, nhà thơ Phạm Hổ đến ngôi nhà của tuổi thơ - Cung Thiếu nhi Hà Nội
ngay từ ngày đất nước được hoàn toàn giải phóng năm 1975 đến năm 2005.
Trong suốt 30 năm vun trồng những mầm non, mặc
dù tuổi cao, xong nhà thơ Phạm Hổ không quản ngại vất vả, bất chấp thời tiết
nắng mưa, bằng chiếc xe đạp mini cũ kĩ, ông miệt mài đi từ nhà (khu tập thể
Bách Khoa) đến Cung Thiếu nhi vào những ngày thứ bảy, chủ nhật, để gặp gỡ tìm
hiểu đời sống tâm hồn các em, dạy các em biết
yêu cái đẹp, yêu thiên nhiên và gợi
cho trẻ có cuộc sống phong phú về vật chất, về tinh thần. Ông giúp các em những nguyên tắc sáng tạo và
nghệ thuật thể hiện trong thơ văn. Với các em, ông đặc biệt quan tâm và chú ý đến tình
bạn trong đời sống con người. Vì theo ông, trẻ em vốn rất khát khao tình bạn.
Chỉ với bạn, các em mới thực sự có được nét đồng điệu trong hoạt động vui chơi
và học tập hứng thú . Nhờ thế mà ông đã khơi dậy các em phát huy tối đa, niềm vui và sự sáng tạo trong sáng tác.
Từ tình yêu thương con trẻ, ông đã truyền
những tình cảm, tình yêu đến cho tuổi thơ. Các thế hệ học sinh được ông chăm
sóc đã lần lượt trưởng thành và nhiều người đã trở thành tài năng thật sự, họ
mãi biết ơn sự dạy dỗ và dìu dắt của ông.
Nhà thơ Phạm Hổ mang lại cho các em một niềm
vui thật sự, ông đã góp phần chăm chút, nuôi dưỡng tài năng. Thơ ông có một ví trí quan trọng cho thiếu nhi Việt Nam.
Để tưởng nhớ đến nhà thơ Phạm Hổ, xin gửi
tới bạn đọc chùm thơ của ông
B.T.H
XE CHỮA CHÁY
Mình đỏ như lửa
Tôi chạy như bay
Hét vang đường phố
Nhà nào bốc lửa
Tôi dập liền tay
Ai gọi chữa cháy
- Có… ngay!Có…ngay!
MƯỜI QUẢ TRỨNG TRÒN
Mười quả trứng tròn
Mẹ gà ấp ủ
Mười chú gà con
Hôm nay ra đủ
Lòng trắng, lòng đỏ
Thành mỏ thành chân
Cái chân bé xíu
Lông vàng mát dịu
Mắt đen sáng ngời
Ơi chú gà ơi!
Ta yêu chú lắm
Trong bàn tay ấm
Chú đứng chú kêu
Mẹ gà tục, tục
Chú ngoái nhìn theo
Ta thả chú ra
Chạy ăn cùng mẹ
Chạy biến cả chân
Chạy sao nhanh thế!
Là gà của bé
Gà nhé đừng quên:
Ăn khỏe uống khỏe
Đẻ rõ nhiều lên
CHÚ BÒ TÌM BẠN
Mặt trời rúc bụi tre,
Buổi chiều về nắng mát;
Bò ra sông uống nước
Thấy bóng mình ngỡ ai,
Bó chào; “Kìa anh bạn
Lại gặp ta ở đây”.
Nghe bò cười toét miệng;
Bóng bò chợt tan biến;
Bò tưởng bạn đi đâu,
Cứ ngoái trước nhìn sau,
“Ậm ò” tìm gọi mãi.
MỘT ÔNG TRĂNG
Một bầu trời
Mỗi một tháng
Một lần tròn
Một lần tròn
Trăng trên sông
Trăng trên lúa
Trăng giữa cửa
Trăng sau cây
Trăng sau cây
Trăng tiễn thầy
Trăng đón bạn
Trăng mẹ vắng
Trăng còn ông
Trăng trong tranh
Trăng sáng thật
Trăng chợt gặp
Trăng mải chờ.
Trăng mờ mờ
Trăng mờ mờ
Trăng vằng vặc
Trăng thức học
Trăng tắm đêm.
Trăng rước đèn
Trăng thi hát.
Trăng thơ bác
Trăng bà ru.
Trăng súng nổ
Trăng giặc rơi
Trăng nửa trời
Trăng cả nước.
Một ông trăng
Một bầu trời.
Một bầu trời.
Mỗi một người
Mấy ông trăng?
Một ông trăng
Nghìn ông trăng…
SEN NỞ
Im sáng
Cá bơi
Chuồn chuồn
Soi bóng
Bé ngồi
Lặng ngắm
Từng cánh
Hoa sen
Hoa thấp
Hoa cao
Hoa trước
Hoa sau
Lấp ló
Lấp ló
Nghiêng đầu
Rình xem
Sen nở
Rình xem
Sen nở
Bé chờ
Chờ xem
Từ từ
Khẽ mở
Trăm nghìn
Cửa lụa
Xinh tươi
Mát hồng…
Chỉ thấy
Im lìm
Đong đưa
Đong đưa
Hoa sen
Lặng đùa
Cùng rong
Cùng lá
Cùng cá…
Cùng chim
Chỉ nghe
Hương sen
Mặt hồ
Tỏa khắp
Chỉ nghe
Thơm mát
Gió hồ
Bay xa…
Bé về
Bé về
Hỏi mẹ
Bé về
Hỏi cha:
-Ao gần
Ao xa
Giờ nào
Sen nở?
- Con ơi
Sen nở
Không như
Cửa sổ
Tay người
Mở ra!
Dịu dàng
Sen nở
Nhẹ hơn
Hơi thở
Chậm hơ
Trăng đi
Mà sen
Nở đấy
Hồ nọ…
Con ơi
Sen nở
Như con
Lớn lên
Ngồi rình
Mà xem
Nào ai
Thấy rõ!
Chỉ biết
Sen nở
Và con lớn lên!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét