CHIẾC SÁO
Bài
tham dự cuộc thi viết và trại
“Em tập viết văn làm thơ” lần thứ III/2013
“Em tập viết văn làm thơ” lần thứ III/2013
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiMQ4jHD5Xesi5FbaLZdwgeSfSHVqaNL8QGLh2CqC9lbviuNmkfoapZzmsnqsgTOnzgySL7F_PsdZqSGC73QD-j9MSR0na_DiihGU1Yu8dOe2x8Y12l0GfHpwEO7u7puiPsWLlztyyslYc/s1600/t%E1%BA%A3i+xu%E1%BB%91ng+(1).jpg)
- Con chào bố, bố có mua quà cho con không!
- Bố xin lỗi, bố
quên mất. Giọng bố trầm xuống.
Nét mặt của Tú bắt đầu buồn bã, bước đi vào
phòng mà không nói gì. Tối hôm ấy, bố đã làm một món quà đặc biệt. Bố dã dồn
hết tâm huyết của mình vào chiếc sáo – món quà bố tặng cho Tú. Sáng hôm sau, bố
tặng Tú một món quà. Tú cảm ơn bố, khen
con sáo đẹp và còn thổi rất hay nữa. Khi đến lớp, Tú thổi sáo, tiếng sáo du
dương, nhẹ nhàng, khiến bạn nào cúng trầm trồ khen ngợi. Có bạn đòi đổi chiếc ô
tô đồ chơi đắt tiền lấy con sáo. Tú chỉ khẽ mỉm cười:
- Xin lỗi bạn. Đây
là món quà đặc biệt nhất của tớ từ bố.
PHẠM PHƯƠNG NHI
LỚP4G – TH LÊ NGỌC HÂN
NĂM HỌC 2012 - 2013
LỚP4G – TH LÊ NGỌC HÂN
NĂM HỌC 2012 - 2013
SƯỞI ẤM MÙA ĐÔNG
Bài tham dự cuộc thi viết và trại
“Em tập viết văn làm thơ” lần thứ III/2013
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi5K_Wd4EDQvIhjJr1YNaRvvQWIUAZL241qUMrTj5b54TObSYKGu0ZXS9DDen1NFg_fFM40ZwF6yz2cALYz4-VCgeWhghBmZineuKUOocN8NUFhbcRTQS715fwp7SKb6HGWeacGocmB1e0/s320/94379924-7566-44ea-a7ae-beb8ef780358.jpg)
“Mẹ ơi, mẹ ơi!” – Thông con thiết tha gọi.
“Có chuyện gì vậy con?” – Cây thông lớn ân cần
quay lại.
“Không con chỉ muốn gọi mẹ
thôi. Mẹ sẽ không rời xa con chứ?. Thông con lo lắng
“Ừ, ừ mẹ sẽ ở đây với con”
Thông mẹ dịu giọng. Con hãy yên tâm tận hưởng Giáng sinh đi nhé!”
“May quá! Con cứ tưởng Tùng
nói thật!”
“Tùng nói gì hả con yêu?
“Bạn ấy nói bố mẹ sẽ bỏ con
ra ngoài thành phố”
Thông mẹ sững người. Bà biết, một ngày rồi
bà cũng phải xa thông con bé nhỏ.
“Mẹ không sao chứ ạ?. Giọng
nói ngây thơ, trong trẻo của con làm bà mẹ buồn hơn
“À … ngủ thôi con, muộn rồi
đấy!”
Thông con nhắm mát. Trong mơ,
thông con thấy mình và bố mẹ sum vầy mãi mãi…
Có tiếng động lớn khiến Thông con giật
mình, bừng tỉnh. Nó chợt nhận ra mọi chuyện đã khác.
“ Ơ, mẹ ơi? Mẹ đâu rồi?”
Thông con kêu lên khi mẹ bị chặt và vần lên một chiếc xe tải. Rồi nó thét lên
đau đớn khi lưỡi rìu sắt bổ vào tấm thân gầy gò của mình. Thông con cũng bị đưa
lên chiếc xe tải khác.
“Mẹ ơi…”. Nó chỉ biết khóc và
đón nhận số phận của mình.
Khi được chuyển đến cửa hàng, Thông con chợt
thấy mẹ. Nó khẽ gọi “Mẹ ơi!” nhưng mẹ nó không nghe thấy. Bà đã thuộc về một
thương nhân giàu có.
“Cây thông này to thật đấy!
Nó sẽ đem lại hạnh phúc cho các con ta!” Nó nghe ông chủ mẹ nó nói vậy. thông
con buồn và tủi thân… “Có lẽ mình không mang lại hạnh phúc cho ai cả..”
Trong cửa
hàng còn lại mình thông gầy gò, đơn độc. Ông bán hàng lắc đầu “Tao không nghĩ
là có người muốn mua mày!”Rồi ông lại bê nó ra khỏi cửa hàng. Nó đã mồ côi mẹ
và bây giờ lại bị vứt đi.
Bạn đã thấy một cây thông rét giữa trời
đông, mặc dù trái ngược với bản năng chưa?
Thông con rét, nó rét vì cô đơn! Nói rét vì
buồn! Nó nhìn vào những căn nhà sáng đèn, thấy những cây thông đẹp và hạnh
phúc, ít ra chúng cũng đem lại cho mọi người Giáng sinh vui vẻ. Nó vô tri vô
giác. Nó ngủ thiếp trong nỗi buồn.
Thông con chợt mở mắt.
“Bố
ơi! Cho con cây thông này nhé!”- một cô bé nghèo reo lên
“Ừ,
người ta bỏ đi mà con!”- Người đàn ông trae lời.
Thông con được đưa về một căn nhà nhỏ và
được tranh trí đẹp mắt. Nó thấy mình đặc biệt.
“Cây
thông đã sưởi ấm mùa đông, con ạ”- Ông bố nói
Thông con chợt mỉm cười. Nó thấy hạnh phúc
NGHIÊM QUỲNH DƯ
LỚP4G – TH LÊ NGỌC HÂN
NĂM HỌC 2012 - 2013
LỚP4G – TH LÊ NGỌC HÂN
NĂM HỌC 2012 - 2013
MÙA HÈ
Bài tham dự cuộc thi viết và trại
“Em tập viết văn làm thơ” lần thứ III/2013
Trời lại thêm cái nắng
Những đám mây bay lượn
Chúng ở những nơi đâu?
Những
chị gió vui vẻ
Vui
chơi khắp muôn nơi
Bay
xa quá bị lạc
Nên
không biết đường về
Những chú ong, chú bướm
Bay qua những vườn hoa
Để tìm mật về tổ
Làm giọt mật cho đời
Những
cái cây xanh mướt
Nhờ
những tia nắng nhỏ
Xuyên
qua từng kẽ lá
Thêm
màu xanh tươi non
Không thể thiếu chị phượng
Nở rộ rực góc trời
Làm cho những con phố
Trở nên rực rỡ hơn
Khắp vỉa
hè, ngõ phố
Đều
thấy người là người
Tưởng
là đi tránh nắng
Hóa
ra là xả hơi
Người thì đi ăn kem
Người thì đi tắm nắng
Mọi người đều vui lắm
Bởi vì được vui chơi
Học
sinh ở khắp nơi
Đều
được đi nghỉ mát
Vì
thế em vui lắm
Mùa
hè ơi muôn năm
Mùa hè là thế đó
Bạn có thấy hay không
Mặc dù trời rất nóng
Nhưng vẫn thật đáng yêu.
NGUYỄN THỊ NGỌC KHÁNH
LÓP 6A1 –
THCS NGÔ SĨ LIÊN
NĂM HỌC 2012
- 2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét