Tìm kiếm Blog này

31 tháng 5, 2012

THÔNG BÁO

LỊCH CHIÊU SINH HÈ 2012 BỘ MÔN VĂN HỌC
 CUNG THIẾU NHI HÀ NỘI
    
Từ ngày 15/5 đến ngày 15/6/2012 bộ môn văn học chiêu sinh hè 2012 thông tin chi tiết về chiêu sinh cụ thể như sau:
      1/ Học phí :
 -  Lớp văn năng khiếu : 900.000đ/ 3tháng / 2buổi/tuần.
 -  Lớp văn phổ thông nâng cao: 840.000đ/3 tháng/2 buổi/tuần
 -  Lớp làm báo : 840.000đ/3 tháng/1 buổi/tuần
     2/ Lịch học
       
TT
TÊN LỚP
LỊCH HỌC
CẶP  NGÀY
GIỜ HỌC
1
TiÕng viÖt 4A   
Th 2 +  6
 7h30 -  9h00
2
TiÕng viÖt 3A     
 9h15 -10h45
3
TiÕng viÖt 3B    
15h00 - 16h30
4
TiÕng viÖt 2A   
16h45 -18h15    
5
TiÕng viÖt 5A
18h30 - 20h00
6
TiÕng viÖt 5B   
Thø 3 +  5
  7h30 -   9h00
7
TiÕng viÖt 2B   
  9h15 -  10h45
8
TiÕng viÖt 4B     
15h00 - 16h30
9
Ng÷ v¨n 6A
16h45 - 18h15
10
V¨n NK 7
Thø 3 +  5
 7h30 -    9h00
11
V¨n NK 8
 9h15 -   10h45
12
Ng÷ v¨n 6B
15h00 -  16h30
13
Ng÷ v¨n 7
16h45 - 18h15
14
Ng÷ v¨n 8
18h30 - 20h00
15
V¨n NK 3
Thø 4 +7

  7h30 -   9h00
16
V¨n NK 4
  9h15 -  10h45
17
V¨n NK 5
15h00 - 16h30
18
V¨n NK 6
16h45 -18h15
19
Văn 9(luyện thi vào 10)
Chñ nhËt
7h30 -    9h00
9h15 -   10h45
20
Em tËp lµm b¸o kho¸ 8
Chñ nhËt
 7h30 -    9h00
21
Em tËp lµm b¸o kho¸ 7
 9h15 -   10h45

-   Các em học lớp năng khiếu phải qua thi tuyển
-   Mọi chi tiết liên hệ cụ thể C. Hương – phụ trách bộ môn văn học ĐT 0989915738

26 tháng 5, 2012

NHỮNG NGÔI SAO LẤP LÁNH (Phần IV)


ANH CHÀNG MẶC ÁO KHOÁC

Anh ta là một đồ chơi do ta làm ra
Tôi lấy một cái que có cắm mút dính
Rồi buộc cái khăn vào
Rất đơn giản
Đã thành một chàng trai mặc áo khoác
Áo khoác của anh ta có màu xanh của bầu trờ vào buổi đêm
Những ngôi sao màu trắng
Có một dải bị thừa ra
Tôi nghĩ rằng
Đó là áo choàng của anh ta
Chiếc áo choàng dài đến tận chân
Và rất mịn
Còn chân anh ta chỉ có một cái
Nó là một cái chân giả bằng nhựa
Bây giờ kể đến tính tính của anh ta
Anh ta hay quát như bố tôi
Và chân anh ta cũng màu đen như chân của bố tôi nhưng không có sẹo
Đầu của anh ta luôn đỏ vì anh ta luôn túc giận
Anh ta không hề có tóc
Vì anh ta là đồ chơi
Có lúc anh ta vui vẻ
Có lúc lại đùa quá trớn
Giống như một số lúc tôi cúng vậy
Tôi rất thích chơi với anh ta
Còn bố thì cất anh ta vào ngăn kéo
Vì bố tôi còn nhiều việc khác phải làm
Anh ta không hút thuốc lá như bố tôi
Vì anh biết hút thuốc lá có hại cho sức khỏe
Vì vậy, anh ta biết nhiều hơn bố tôi

                                                                   30.5.2008


BÀI THƠ LỘN XỘN


Mẹ tôi đang liệt kê món ăn buổi sáng
Trong một cửa hàng lâu năm, ngõ Bảo Khánh
Tôi cảm thấy căn phòng, quay như rubic khi đang chơi
Ngồi trên ghế xoay quái quỷ, cùng với cái váy và áo khoác trắng
Tạo nên một điệu vũ lạ lùng
Tôi đang làm thơ trong căn phong kép kín
Với điều hòa mở
Mặc quần đùi xanh như mẹ
Không than phiền đó đây.

                                                                       5.8.2009



CON CHUỒN CHUỒN ỚT

Con chuồn chuồn ớt ngốc nghếch         
Buổi sáng thì tha thẩn ngoài vườn
Có thể bị vợt chụp
Bị gậy nhỏ đập vào đuôi
Còn tối cứ sà vào đèn điện một cách vô nghĩa
Nó nghĩ ánh sáng đó là huyền diệu
Như phép mà nhiệm trong 
màn đêm
Chuồn chuồn bay quanh bóng đèn rồi sà xuống 
bức tường
Đậu vào đó như đang ngủ
Một giấc ngủ rất sâu
Có làn gió bay qua mà cánh chuồn không rung rinh 
một lần
Giàn mướp lung lay
Dây leo múa
Chuồn chuồn ngủ im lìm
Sự ngốc nghếch của chuồn chuồn cũng thật đáng yêu
Cánh mỏng hơn cả tờ giấy bạc
Nhưng cánh chuồn lại thật là khỏe
Bay suốt ngày không mệt mỏi
Em ước có đôi cánh như chuồn chuồn
Để được tự do bay khắp nơi…
                                                                            5.7.2008

CHIẾN SĨ KỲ LÂN

Có một con kì lân đi trên đường
Với mũ giáp trụ và khiên
Đó chính là một chiến sĩ kì lân
Chạy trốn trước những người lạ lùng

Không tin vào phép màu thần tiên của những điều trẻ con 
tưởng tượng
Với xứ cầu vồng và ngàn hoa bồng bềnh trong mây trắng
Với những điều thần tiên bé nhỏ khoác đôi cánh dịu dàng
Mang ánh nắng cho trần gian
Đưa ánh trăng lên bầu trời
Tạc các vì sao thành bức tượng của sự hoàn mỹ  long lanh
Hỡi các thiên thần!
Hãy dang rộng đôi cánh
Cho những con người kia biết tưởng tượng
Để những điều thần tiên không phải chạy trố
Để thế giới sắc màu kỳ diệu
Lóng lánh
Lung linh.
                                                                                  5.8.2009




KỂ CHUYỆN MẶT TRỜI

Những hồ nước                     
Những chú cá chép đang bơi
Những chú cá vàng mắt thô lố
Ngước lên trời hỏi tại sao
Bốn bể mênh mông không bao giờ chia cắt?
Các thần lùn và cô Tiên kể chuyện
Nơi gió quyện vào tóc
Bầu trời đỡ âm u
Mây mảnh dẻ như tấm lụa tơ tằm mịn mát
Quả cầu mặt trời sáng tỏ
Chăm chỉ suốt cả ngày
Nhưng đôi khi mặt trời tức giận, làm nắng gắt,
khô cằn nứt nẻ đất đai
Đôi khi mặt trời đi vắng
Cơn mây đen hiếm thấy lẻn vào nhà
Xối mưa khắp cả muôn gian.
                                                                     5.8.2009

19 tháng 5, 2012

NHỮNG NGÔI SAO LẤP LÁNH (PHẦN III)



VẦNG TRĂNG DỊU HIỀN


Mẹ ơi sao hôm nay
Trăng giống như khuôn mặt                        
Hiền từ và thanh thản
Đi khắp mọi chốn xa

Mẹ ơi liệu ngày mai
  Trăng có còn đến nữa
   Với ánh trăng dịu hiền
  Lung linh con đò nhỏ
      Và dòng sông xanh biếc
    Bãi bờ mây em trôi…
                                                                                     7.10.2008


NHỮNG THỨ MÌNH MUỐN CÓ

(Sợ mọi người nghĩ mình tham lắm)
 
Ước muốn thứ nhất:
Bố gọi dậy sớm
Để đọc sách trên gường
Ước muốn thứ hai:Một đôi giày trượt patanh xịn của Ý
Ước muốn thứ ba:
Một đôi giày trượt băng xịn của Pháp


Ước muốn thứ tư:
Một máy du hành khắp thế giới                             
Nhiên liệu đầy đủ
Luôn có quần áo sạch
Bể bơi nhỏ
Thức ăn ngon
Có robot phục vụ
Có trò chơi vui
Giáo viên dạy bơi
Ước muốn thứ năm:
Bố mẹ không quát những chuyện vô lí
Mình trở thành người múa ba lê giỏi
Phóng viên giỏi
Hạnh phúc.
                                                                                   9.11.2008


GIỌT NƯỚC

Tôi là giọt nước từ trong bụng mẹ rơi ra
Tôi không tan mà cứ vọt lên vọt lên thành hồ nước nhỏ

Rồi mẹ sẽ nuôi tôi lớn thành đại dương

 Tôi mặn vì có muối                                      
 Thỉnh thoảng bong bóng nổi lên vì có cá
 Ánh mặt trời chiếu xuống
 Lóng lánh cơ thể tôi
 Đêm
 Trăng chiếu xuống
 Vệt ánh sáng lung linh trên nước
 Trên người
              
                                                                                                   29.11.2008


MÈO LƯỜI


                      Mỗi đêm thâu tôi không nghe                      
                             Mèo hát
                             Ngoeo ngoeo ngoeo tôi là mèo bắt chuột
                              Nhưng bây giờ tôi lười rồi
                              Tôi ngồi bên cửa sổ tôi hát
                              Nghoeo nghoeo ngoeo…

                                                                                     1.12.2008

BA  Y

Lá vàng rũ xuống                                        
Hàng cây như cao lên
Tôi trên lưng
Chúng ta cùng bay vút đi khắp nơi
Mùa đông
Gió táp
Táp vào da mặt
Lạnh buốt
Trên đường đi

13 tháng 5, 2012

NHÀ THƠ PHẠM HỔ VỚI THẾ GIỚI CỦA TUỔI THƠ

                                                                                                                                                                                    Những ai quan tâm tới nền văn học Việt Nam hiện đại, hẳn đều biết tên tuổi nhà thơ Phạm Hổ. Ông là một nhà thơ chuyên viết cho thiếu nhi. Phạm Hổ chọn con đường đi vào thế giới tâm hồn trẻ thơ, ông đã có tiếng nói riêng và tình cảm đặc biệt dành cho thiếu nhi.
   Với lòng yêu trẻ, yêu con người và cuộc sống thật đôn hậu, nhà thơ Phạm Hổ đến ngôi nhà của tuổi thơ - Cung Thiếu nhi Hà Nội ngay từ ngày đất nước được hoàn toàn giải phóng năm 1975 đến năm 2005.
    Trong suốt 30 năm vun trồng những mầm non, mặc dù tuổi cao, xong nhà thơ Phạm Hổ không quản ngại vất vả, bất chấp thời tiết nắng mưa, bằng chiếc xe đạp mini cũ kĩ, ông miệt mài đi từ nhà (khu tập thể Bách Khoa) đến Cung Thiếu nhi vào những ngày thứ bảy, chủ nhật, để gặp gỡ tìm hiểu đời sống tâm hồn các em, dạy các em biết  yêu cái đẹp, yêu  thiên nhiên và gợi cho trẻ có cuộc sống phong phú về vật chất, về tinh thần.  Ông giúp các em những nguyên tắc sáng tạo và nghệ thuật thể hiện trong thơ văn. Với các em, ông đặc biệt quan tâm và chú ý đến tình bạn trong đời sống con người. Vì theo ông, trẻ em vốn rất khát khao tình bạn. Chỉ với bạn, các em mới thực sự có được nét đồng điệu trong hoạt động vui chơi và học tập hứng thú . Nhờ thế mà ông đã khơi dậy các em  phát huy tối đa, niềm vui và sự sáng tạo trong sáng tác.
   Từ tình yêu thương con trẻ, ông đã truyền những tình cảm, tình yêu đến cho tuổi thơ. Các thế hệ học sinh được ông chăm sóc đã lần lượt trưởng thành và nhiều người đã trở thành tài năng thật sự, họ mãi biết ơn sự dạy dỗ và dìu dắt của ông.
   Nhà thơ Phạm Hổ mang lại cho các em một niềm vui thật sự, ông đã góp phần chăm chút, nuôi dưỡng tài năng. Thơ ông có một ví trí quan trọng cho thiếu nhi Việt Nam.
     Để tưởng nhớ đến nhà thơ Phạm Hổ, xin gửi tới bạn đọc chùm thơ của ông
                                                                                                                                                           B.T.H

XE CHỮA CHÁY

Mình đỏ như lửa
Bụng chứa nước đầy
Tôi chạy như bay                                
Hét vang đường phố

Nhà nào bốc lửa
Tôi dập liền tay
Ai gọi chữa cháy
 - Có… ngay!Có…ngay!



                  MƯỜI QUẢ TRỨNG TRÒN

Mười quả trứng tròn
Mẹ gà ấp ủ
Mười chú gà con
Hôm nay ra đủ
Lòng trắng, lòng đỏ
Thành mỏ thành chân
               Cái mỏ tí hon                                
               Cái chân bé xíu
               Lông vàng mát dịu
               Mắt đen sáng ngời
               Ơi chú gà ơi!
               Ta yêu chú lắm
Trong bàn tay ấm
Chú đứng chú kêu
Mẹ gà tục, tục
Chú ngoái nhìn theo
Ta thả chú ra
Chạy ăn cùng mẹ
Chạy biến cả chân
Chạy sao nhanh thế!
                                                      Là gà của bé
                                                      Gà nhé đừng quên:
                                                      Ăn khỏe uống khỏe
                                                      Đẻ rõ nhiều lên


CHÚ BÒ TÌM BẠN

Mặt trời rúc bụi tre,
Buổi chiều về nắng mát;
Bò ra sông uống nước
Thấy bóng mình ngỡ ai,                       
Bó chào; “Kìa anh bạn
Lại gặp ta ở đây”.
Nước đang nằm nhìn mây
Nghe bò cười toét miệng;
Bóng bò chợt tan biến;
Bò tưởng bạn đi đâu,
Cứ ngoái trước nhìn sau,
 “Ậm ò” tìm gọi mãi.

MỘT ÔNG TRĂNG


Một bầu trời
Một ông trăng

Mỗi một tháng
Một lần tròn

Trăng trên sông
Trăng trên lúa
    
                                                                     
                                                                  Trăng giữa cửa
                                                                  Trăng sau cây
  Trăng tiễn thầy
 Trăng đón bạn

  Trăng mẹ vắng
 Trăng còn ông

      Trăng trong tranh
  Trăng sáng thật

  Trăng chợt gặp
  Trăng mải chờ.
Trăng mờ mờ
  Trăng vằng vặc

Trăng thức học
Trăng tắm đêm.

Trăng rước đèn
Trăng thi hát.

Trăng thơ bác
Trăng bà ru.

Trăng súng nổ
Trăng giặc rơi

                                                                  Trăng nửa trời
                                                                  Trăng cả nước.
Một ông trăng
Một bầu trời.

 Mỗi một người
  Mấy ông trăng?
Một ông trăng
       Nghìn ông trăng…



SEN NỞ


Nước gương
Im sáng
Cá bơi
Chuồn chuồn
Soi bóng
Bé ngồi
Lặng ngắm
Từng cánh                                   
Hoa sen
Hoa thấp
Hoa cao
Hoa trước
Hoa sau
                                                                          Lấp ló
          Nghiêng đầu
      Rình xem
 Sen nở
  Bé chờ
     Chờ xem
Từ từ
     Khẽ mở
          Trăm nghìn
    Cửa lụa
       Xinh tươi
           Mát hồng…
Chỉ thấy
Im lìm
Đong đưa
Đong đưa
Hoa sen
Lặng đùa
Cùng rong
Cùng lá
Cùng cá…
Cùng chim
Chỉ nghe
Hương sen
Mặt hồ
Tỏa khắp
   Chỉ nghe
      Thơm mát
Gió hồ
     Bay xa…
Bé về
 Hỏi mẹ
Bé về
   Hỏi cha:
-Ao gần
Ao xa
Giờ nào
Sen nở?
- Con ơi
Sen nở
      Không như
Cửa sổ
     Tay người
Mở ra!
  Dịu dàng
Sen nở
Nhẹ hơn
Hơi thở
Chậm hơ
Trăng đi
Mà sen
Nở đấy
Ao kia                                                    
Hồ nọ…
Con ơi
Sen nở
Như con
Lớn lên
Ngồi rình
Mà xem
Nào ai
Thấy rõ!
Chỉ biết
Sen nở
Và con lớn lên!